Trận chiến Trận_Gebora

Bản đồ Trận Gebora, ngày 19 tháng 2 năm 1811

Đến chiều ngày 18 tháng 2, mưa giảm và mực nước thấp hơn khiến sông Gebora trở nên nông trở lại.[25] Tối hôm ấy, Soult gửi chín tiểu đoàn bộ binh, ba đội kỵ binh và hai khẩu pháo, dưới sự chỉ huy của Mortier, đến bờ bắc qua một cây cầu trên sông Guadiana. Cùng hợp sức với sáu trung đoàn kỵ binh dưới quyền Latour-Maubourg, Pháp bấy giờ có 4.500 lính bộ binh, 2.500 kỵ binh và 12 khẩu pháo sẵn sàng tấn công các tuyến phòng thủ Tây Ban Nha rạng sáng ngày 19 tháng 2.[26] Do sương mù dày đặc vào buổi sáng hôm đó, Mendizabal không biết gì về việc người Pháp đang đến gần cho tới khi lính cảnh báo của ông (chỉ cách mặt trận một dặm) bị đánh bật bởi bộ binh đang vượt sông Gebora của Mortier.[27] Cùng lúc đó, Latour-Maubourg phái đoàn kỵ binh nhẹ thứ hai đến để đánh cánh trái của quân Tây Ban Nha. Họ qua mặt quân địch, leo lên địa hình cao ở phía bắc rồi sau đó, vẫn không chút sơ hở, tiếp cận một trong những trung đoàn của España.[28]

Édouard Mortier, Công tước Trévise

Mortier đã thể hiện năng lực chiến thuật trong việc triển khai lực lượng nhỏ bé của ông: ông đã phái tất cả kỵ binh di chuyển đến phía bắc để tấn công cánh trái Tây Ban Nha; ba tiểu đoàn được lệnh tấn công phía nam, giữa pháo đài ở San Cristóbal và cánh phải của quân Tây Ban Nha, sáu tiểu đoàn bộ binh còn lại tấn công trực diện quân Tây Ban Nha.[29] Khi sương mù nổi lên, kỵ binh nhẹ của Pháp dưới quyền chỉ huy của Briche đã di chuyển lên địa hình cao và tràn xuống cánh trái của quân Tây Ban Nha, trong khi Latour-Maubourg đưa ba trung đoàn long kỵ binh tấn công kỵ binh Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha trên vùng đồng bằng Caya.[30] Mặc dù đông hơn quân Pháp, kỵ binh Liên minh đã phớt lờ mệnh lệnh và ngay lập tức tháo chạy về phía Elvas và Campo Maior. Latour-Maubourg để mặc cho kỵ binh đối phương chạy thoát, thay vào đó thì ông lệnh cho kỵ binh của mình tấn công tuyến bộ binh Tây Ban Nha.[31]

Trận đánh vào cánh phải quân Tây Ban Nha không kết thúc nhanh chóng. Nhờ sương mù bớt dần, người Tây Ban Nha có thể nhìn thấy điểm yếu về số lượng của quân đối phương và tổ chức đội hình không có dấu hiệu sẽ thoái lui.[31] Hầu như không có cuộc đấu súng hỏa mai nào giữa hai bên cho đến khi kỵ binh Pháp xuất hiện. Kỵ binh hạng nhẹ tiến dần lên điểm cao trong khi long kỵ binh của Latour-Maubourg tiến lên từ phía sau. Để đáp trả, Mendizabal đã chia quân Tây Ban Nha thành hai đội hình ô vuông lớn được yểm trợ bởi pháo binh, mặc dù ban đầu thành công trong việc ngăn chặn kỵ binh Pháp nhưng đội hình này sau cùng lại trở thành mục tiêu dễ dàng cho bộ binh và pháo binh Pháp.[32] Một lính bộ binh Tây Ban Nha kể lại: "Pháo binh của họ đã nã pháo một cách kinh khủng, khiến đội hình ô vuông của chúng tôi trở thành đội hình bầu dục và sau đó trở nên không còn hình thù khiến kỵ binh đối phương có thể xâm nhập và bắt tù binh".[20] Kỵ binh nhẹ của Briche phá vỡ hai trận hình ô vuông của Tây Ban Nha mà không gặp quá nhiều khó khăn, trận chiến kết thúc thắng lợi. Một số trung đoàn của Tây Ban Nha tan rã, nhiều lính đầu hàng, những người lính khác đã tháo chạy đến Badajoz hoặc biên giới Bồ Đào Nha.[33]

Liên quan